Học tập đạo đức, tư tưởng Hồ Chí Minh về "Tôn trọng Nhân dân, phát huy dân chủ, chăm lo đời sống Nhân dân

            Tư tưởng Hồ Chí Minh về tôn trọng Nhân dân xuất phát từ những bài học lớn được rút ra từ chiều sâu của lịch sử nước ta như Nguyễn Trãi đã kết luận: “Lật thuyền mới rõ dân như nước”. Theo Hồ Chí Minh, người cách mạng “yêu nước” là phải “thương dân”, “trung với nước” là phải “hiếu với dân”.

       Tôn trng Nhân dân trưc hết phi có thái độ đánh giá cao vai trò, vị  trí ca Nhân dân. Theo Hồ Chí Minh, “vô lun vic gì đu do ngưi dân làm ra, từ nhỏ đến to, t gn đến xa đu thế  c”. Ngưi chỉ ra rng: “Chúng ta phi ghi tc vào đu cái chân lý này: dân rt tt. Lúc họ đã hiu thì vic gì khó khăn mấy họ cũng làm đưc, hy sinh my họ cũng không s[1]. Theo Hồ Chí Minh: “nếu không có nhân dân thì Chính phủ không có đủ lực lượng… Chúng ta phi yêu dân, kính dân thì dân mi yêu ta, kính ta”[2].

         Hồ Chí Minh đã từng nói: “…Trong bu tri không gì quý bng nhân dân. Trong thế gii không gì mnh bng lc lưng đoàn kết ca nhân dân”. Ngưi cho rng: “…Trong xã hi không gì tt đp, vẻ  vang bng phc vụ cho li ích ca nhân dân”.

         Mun tht sự tôn trng Nhân dân thì phi hiu dân. Tài dân, sc dân, ca dân, quyn dân, lòng dân, sự khôn khéo, hăng hái, anh hùng đã to nên “cái gc” ca dân. H Chí Minh khng đnh “cách mng là sự nghiệp ca qun chúng nhân dân”. Vic gì nhân dân cũng nghe, cũng thy. “…Dân chúng đng lòng, vic gì cũng làm đưc. Dân chúng không ng h, vic gì làm cũng không nên”[3].

        Ý thc tôn trng Nhân dân còn phi đc bit chú ý không xâm phm đến li ích, quyn li hp pháp, không xúc phm Nhân dân. Phi luôn luôn tôn trng và giữ gìn ca công, ca Nhân dân. Hồ Chí Minh chỉ rõ “Không đưc phung phí nhân lc vt lc ca dân, khi huy đng nên va phi, không nên nhiu quá lãng phí vô ích. Phi khôn khéo tránh điu gì có hi cho đi sng nhân dân. Biết giúp đỡ nhân dân cũng là biết tôn trng dân”[4].

       Trên cơ sở nhận thức “ ly dân làm gc”, ý thc tôn trng Nhân dân phi luôn gn cht nhng “điu không nên” và nhng “điu nên” làm.

        Gia năm 1948, H Chí Minh đã chỉ ra 6 điu “không nên làm” và 6 điu “nên làm”. Trong 6 điu “không nên làm” có nhng điu liên quan đến cuc sng hàng ngày ca Nhân dân, đáng chú ý là “không bao giờ sai li ha”, “không nên làm hoc nói điu gì có th làm cho dân hiu lm rng mình xem khinh h”. Nhng điu “nên làm” cũng liên quan đến công vic thc tế hàng ngày, đc bit là “làm cho dân nhn thy mình là ngưi đng đn, chăm công vic, trng kỷ  lut”.

         Phát huy dân ch là mt khía cnh biu hin ý thc tôn trng Nhân dân. Trong chế độ Dân chCng hòa, dân là ch, thì Chính ph, Đng, cán bộ từ trung ương đến đa phương đu phi phng s Nhân dân, là công bc ca dân, “sn sàng vui vẻ làm trâu nga, làm tôi tớ trung thành ca nhân dân”[5]. Từ chỗ đánh giá cao vai trò ca dân, Hồ Chí Minh nhn mnh trách nhim ca Đng, Nhà nưc trong vic phát huy quyn làm chủ ca Nhân dân, làm sao cho h có năng lc làm ch, biết hưng, dùng quyn dân ch, dám nói, dám làm. Dân chủ đưc Ngưi gii thích ngn gn, súc tích là dân làm chủ và dân là ch.

       Hồ Chí Minh kiên trì xây dng mt nhà nưc tht sự dân ch - nhà nưc ca dân, do dân, vì dân. Mi quan tâm hàng đu ca Ngưi là làm cho mi ngưi dân hiu nhà nưc mi, chế độ mi khác nhà nưc cũ, chế độ cũ ở điu quan trng nht là giá trị dân ch. Dân chủ tức là Nhân dân có quyn li làm chủ và phi có nghĩa vụ làm tròn bn phn công dân. Nưc dân ch, chế độ  dân chủ thì  bao nhiêu li ích đu vì dân, bao nhiêu quyn hn đu ca dân, công vic đi mi là trách nhim ca dân, quyn hành và lc lưng đều ở nơi dân. Trong nưc dân ch thì đa vị cao nht là dân, dân là quý nht, lc lưng Nhân dân là mnh nht.

       Phát huy dân ch là phát huy tài dân. Bi vì, “dân chúng biết gii quyết nhiu vn đề mt cách gin đơn, mau chóng, đy đ, mà nhng ngưi tài gii, nhng đoàn thể to ln, nghĩ mãi không ra”[6]. Mun vy, thì phi chu khó nghe dân, gp dân, hiu dân, hc dân, hi dân. Hc hi dân để lãnh đo dân. Theo Hồ Chí Minh “Không hc hi dân thì không lãnh đo đưc dân. Có biết làm hc trò dân, mi làm đưc thy hc dân”[7].

       Phát huy dân chủ là phi tìm mi cách bàn bc, gii thích cho dân hiu rõ. “Đưc dân chúng đng ý. Do dân chúng vui lòng ra sc làm”[8]. Phát huy dân chủ là tìm đủ mọi cách gii thích cho dân hiu, ngay cả khi nhng vic đó trc tiếp có li cho dân. Ging như đem mt cái bánh ngt ngon lành bt ngưi ta ăn, mà nhét vào ming ngưi ta, thì ai cũng chán. Nếu làm theo cách hạ lnh, cưng bc, thì dân không hiu, dân oán. “Dân oán, dù tm thi may có chút thành công, nhưng về mặt chính tr, là tht bi”[9]. Trên cơ sở tin vào dân, phát huy dân chủ “nghị quyết gì mà dân chúng cho là không hp thì để họ đề nghị sa cha. Da vào ý kiến dân chúng mà sa cha cán bộ và tổ chức ca ta”[10].

       V chăm lo đi sng Nhân dân. Tư tưng Hồ Chí Minh là vì con ngưi, do con ngưi, trưc hết là vì dân và do dân. Ngưi từng nói rng “tôi chỉ có mt sự ham mun, ham mun tt bc, là làm sao cho nưc ta đưc hoàn toàn đc lp, dân ta đưc hoàn toàn tdo, đng bào ai cũng có cơm ăn áo mc, ai cũng đưc hc hành”[11].

       Cách mng Tháng Tám thành công, mt ngày sau Tuyên ngôn đc lp, Hồ Chí Minh đã đề ra 6 nhim vụ cp bách gii quyết nhng vn đề  đi sng vt cht và tinh thn ca Nhân dân. Ngưi nhn mnh “mun cho dân yêu, mun đưc lòng dân, vic gì có li cho dân phi hết sc làm, vic gì có hi cho dân phi hết sc tránh. Phi chú ý gii quyết hết các vn đề du khó khăn đến đâu, bởi nhng vn đề đó quan hđến đi sng ca dân. Phi chp đơn, phi giải quyết xử kiện cho dân mi khi ngưi ta đem đơn ti. Phi chăm lo vic cu tế nạn nhân cho chu đáo... Nói tóm li hết thy nhng vic có thể nâng cao đi sng vt cht và tinh thn ca dân thì phi đưc ta đc bit chú ý”.

       Trưc lúc đi xa, Hồ Chí Minh vn quan tâm “đu tiên là công vic đi vi con ngưi”. Ngưi dn trong Di chúc “Đng cn phi có kế hoạch tht tt để phát trin kinh tế và văn hóa, nhm không ngng nâng cao đi sng ca nhân dân”.

 

                                                                                                                             Cần Thơ, ngày 30 tháng 05 năm 2021

                                                                                                                                                Nguyễn Khắc Bình Tân

 

 

                                                                         

 

 

[1] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2011, t.5, tr.286.

[2] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.64-65.

[3] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.333.

[4] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.458.

[5] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd t.7, tr.50.

[6] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.335.

[7] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.6, tr.432.

[8] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.334.

[9] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.333.

[10] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.5, tr.337-338.

[11] Hồ Chí Minh: Toàn tập, Sđd, t.4, tr.187.