Vọng cổ: Cờ Đỏ quê mình

Bài vọng cổ: CỜ ĐỎ QUÊ MÌNH Tác giả: Chiều Lê - Giảng viên Trường Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật Cần Thơ

Lối (Hơi quảng)

Nắng xuân về tô điểm sắc hoa tươi

Tiếng gió reo hay lời sông ý núi

Trải cay đắng, dạn dày trong lửa khói

Đất nước thanh bình vẫy gọi bước xuân...

Khốc hoàng thiên

...sang, rộn ràng câu chúc

Nhà nhà thêm hạnh phúc

Bao nhịp cầu thôi thúc đến bờ vui

Dòng sông quê tấp nập đón ghe về

Nhớ cái thời bão đạn mưa bom

Dân ta chìm trong đêm tối lầm than

Nhờ Đảng quang vinh như mặt trời chiếu rọi

Cờ Đỏ ra đời tổ chức công nông

Chi bộ đầu tiên thành lập trong vùng

Đảng dẫn lối  dân cùng nhau đi

Ta đứng lên, hào khí ngất trời

Quyết đáp lời non sông

Vọng cổ

Câu 1. Ôi nồng thắm làm sao khi tình ý ca dao đi vào bao câu hát. Gạo trắng nước trong như lòng người cao đẹp nâng mỗi bước ta đi bằng sức bật oai... hùng.
Những trái tim son chung sức chung lòng. Đây mảnh đất chín rồng căng sức sống, vươn cánh tay thần phù Đổng phá xiềng gông. Tiếng trống đồng là tiếng gọi núi sông, khúc dân ca nuôi lớn trái tim hồng. Hơn bốn mươi mùa thống nhất non sông, nhờ chín mươi năm ta một lòng theo ý Đảng.

Hát dặm

Chợ Thốt Nốt lập đài khán võ

Chợ Cờ Đỏ tuy nhỏ mà đông

Phù sa theo chín nhánh sông

Đắp nền đón ánh mai hồng bừng lên....

Câu 2. Máu của cha ông chảy bao dòng tươi đỏ, tô điểm quê hương Cờ Đỏ kiêu hùng. Mẹ đã dìu con qua  khói lửa mịt mùng. Giọng Lục Vân Tiên ung dung làm điểm tựa, để câu hò xanh gốc lúa bờ tre. Đón xuân thanh bình anh kể em nghe, mùa xuân ấy ta làm nên lịch sử. Lịch sử ghi công con Hồng cháu Lạc, mẹ nâng chiếc khăn rằn tạc dáng đứng non sông.

NGÂM VÂN TIÊN

Xuân về cây trái nở hoa

Chín mươi năm một bài ca dâng đời

Nhớ người... gương sáng rạng ngời

Bác Hà Huy Giáp truyền lời đấu tranh...

Vọng cổ

Câu 5. Trong tiếng võng đong đưa vang câu hát tự ngàn xưa chan chứa tình non nước, ru nhánh sông quê bốn mùa xuôi ngược chở hạt phù sa tươi tốt nuôi...người.
Rộng cánh cò bay, cao vút giọng em cười. Kia dấu chân trần cha ông đi mở đất, chí quật cường cao ngất tựa Trường Sơn. Đứng giữa quê mình ta nhắc nhớ công ơn, bao người nằm xuống cho cái tên Cờ Đỏ. Thạnh Phú, Trung Hưng, Thới Xuân mình đó, cờ đã tung bay thắm đỏ một khung trời.

Câu 6. Xin một lần được nắm tay nhau, trao nông nổi cho người mình yêu dấu. Chiều êm trôi qua lở bồi sông Hậu, gió hiền hòa đậu xuống bờ vai. Anh say tình, say rượu nếp cay cay, say mái tóc bay cùng hương lúa mới. Say với niềm tin trào dâng phơi phới, say cả tình xuân trong vời vợi mắt em cười.

Qua rồi năm tháng gian lao

Quê hương Cờ Đỏ đang vào mùa hoa

Tình người sưởi ấm lòng ta

Mai vàng nắng mới đậm đà hương xuân.